Pages

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

Bên ngoài thế giới em yêu anh





- Nếu người đàn ông chị từng yêu say đắm đột nhiên xuất hiện, nói là muốn làm lại từ đầu, chị sẽ làm thế nào?
Tát cho hắn hai cái, quát thêm một câu: Cút! Sau đó vênh mặt lên, giẫm mạnh gót giầy cao gót, phủi tay áo bỏ đi”.
Vừa mạnh miệng trả lời câu hỏi bâng quơ của đồng nghiệp xong, Tô Tiểu Lương không thể ngờ được mình bỗng gặp lại ngay Dương Duệ.
Thế nhưng cô lại không thể tát anh hai cái và cũng không thể đuổi anh ta như những gì vừa nói được, bởi vì sau sáu năm cách trở, giờ đây anh quay trở lại với vai trò là cấp trên của cô.
Tháng ba của thành phố Y, sớm nóng, chiều lạnh, tối đến gió thổi hiu hiu, cảm giác man mát xen lẫn lạnh giá lất phất. Bơ vơ đứng trước ô cửa sổ mở toang ngoài hành lang, Tô Tiểu Lương cười mỉa chính bản thân mình: “Tô Tiểu Lương, chẳng phải mày vừa mạnh mồm: Nào là chửi người ta một câu rồi tát cho hai cái cơ mà? Bây giờ anh ta xuất hiện thật rồi đấy, mày có dám không? Sáu năm đã trôi qua…”
Những chuyện cũ cố gắng quên đi lại như thước phim không lời tràn về trong trí óc, con người mở miệng ra là nói những lời lạnh nhạt của cô bỗng hoảng loạn nhận ra bản thân mình xưa nay thực sự chưa hề quên gì cả. Bất kể là yêu hay hận, thực sự chưa bao giờ cô quên. Tự lừa mình và lừa người là đã quên, thế nhưng đó chỉ là sự che đậy cực kỳ dối trá.
Trong mười năm, anh ấy đã nói yêu bạn không biết bao nhiêu lần, nhưng ở chốn xa xôi nào đó cô chẳng thể cảm nhận được.
Trong mười năm, cô ấy đã quyết tâm phải quên anh đi không biết bao nhiêu lần, thế nhưng chỉ mới nghĩ đến thôi, cô đã đau đớn đến ngạt thở.
Có lẽ, có rất nhiều chuyện mãi mãi không có cách giải quyết, cũng giống như đã từng yêu một người và muốn quên người đó nhưng không thể nào quên.
Đáng tiếc là cuộc đời đã cho em được gặp anh trong quãng thời gian đẹp nhất, nhưng lại không dạy cho em biết làm thế nào để quên được anh.
Cuộc đời con người có mấy khúc, có lẽ, cứ cho nó trôi đi trong vô thức như vậy đi.

Bên ngoài thế giới em yêu anh là cuốn tiểu thuyết khai thác khía cạnh nội tâm một cách chân thực và sâu sắc với những giằng xé, day dứt, mâu thuẫn giữa bề ngoài biểu hiện của thực tại và con tim rớm máu tận thẳm sâu. Bạn sẽ thấy mình bị cuốn vào từng trang sách, lúc nghẹt thở, lúc lại man mác.

Trích đoạn sách:

Mắt dán chặt vào màn hình máy tính 13 inch, trên khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng mà rất tinh tế của Tiểu Lương, đôi lông mày vòng cung khẽ rướn lên, trong lòng cô đang có chút xao động.

Có cô gái nào chưa từng biết yêu chứ? Còn như tiểu thuyết tình yêu, cô tin số truyện mình đọc còn nhiều hơn số giáo trình mà Thái Gia Gia đã học trong bốn năm đại học ấy chứ.

Nhưng, những điều này không ai biết được, cô cũng không muốn để người khác biết.

Thấy cô không lên tiếng, Thái Gia Gia – con người sinh ra để nói nhiều vẫn không nản lòng, tiếp tục gặng hỏi: “Nếu gặp lại người yêu cũ, chị Tô có chửi và tát anh ta thật không?”.

“Ừ, thật, nhất định có!”. Trả lời chắc như đinh đóng cột, Tô Tiểu Lương đoán Thái Gia Gia chắc lại đang dính vào cái gọi là “rắc rối tình yêu” đây, thế nên cô chỉ muốn mau mau lùa nó ra chỗ khác. Con bé này, nửa năm mà thay đến ba người bạn trai, với tốc độ này thì bà cô Tô Tiểu Lương hai mươi bảy tuổi chẳng dám ngợi khen – hay đúng là có sự cách biệt giữa hai thế hệ rồi. Có lúc Tô Tiểu Lương cũng từng nghĩ vậy, nhất là lúc nhìn Thái Gia Gia đang say sưa mê muội trong tình yêu nhưng mắt thì vẫn mở to nhìn rõ đường.

“Tự nhiên em thấy khổ thân anh người yêu cũ của chị quá, nếu anh ta lỡ có ý định tốt đẹp này thật, không những bị chửi mà còn ăn đánh nữa, thảm quá…”.

Cô nàng Thái Gia Gia lắm quẻ còn chưa bày tỏ xong nỗi niềm của mình, bỗng cánh cửa văn phòng đang khép hờ mở toang, hai người đàn ông chậm rãi bước vào.

Xem thêm tại đây



0 nhận xét:

Đăng nhận xét